Qua tác phẩm Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, tác giả Nguyễn Dữ muốn phê phán điều gì?
Giải chi tiết:
*Tiếng nói phê phán:
_ Hồn ma tên tướng giặc bại trận: tham am, quỷ quyệt, hung ác.
+ Khi sống, là tướng giặc cướp nước.
+ Khi chết, hồn ma vất vưởng ở nước Nam vẫn không từ bỏ giã tâm xâm lược, đã chiếm đền miếu, giả danh lương thần nước Việt.
+ Khi Tử Văn châm lửa đốt đền đã tìm đến, dùng nguyên lí đạo Nho để kết tội, dùng oai linh thánh thần để hăm dọa.
+Sau khi Tử Văn đốt đền, hồn ma tên tướng giặc còn kiện ở âm phủ, đẩy Tử Văn vào cõi chết – tội sâu ác nặng.
+ Khi xuống dưới âm phủ, trước Diêm Vương đã buộc tội Tử Văn: “Ấy là trước Vương phủ mà hắn còn ghê gớm như thế, mồm năm miệng mười, đơm đặt bịa tác. Huống hồ ở một nơi đền miếu quạnh hiu hắn sợ gì mà không dám cho một mồi lửa”.
+ Sau đó xoa dịu khi Tử Văn đưa ra lí lẽ và chứng cứ.
+ Sau khi đầu đuôi đã rõ, tên hung thần bị kết tội, đày cuống ngục Cửu U.
- Thánh thần ở cõi âm:
+ Tham lam, bao che cho cái ác hoành hành: những thánh thần ở các đèn miếu gần quanh đền của vị Thổ thần
+ Người nắm giữ cán cân công lí làm việc quan liêu, không biết sự thực, bị lấp tai che mắt.
-> Đẩy nhân dân vào tình cảnh khốn cùng.
-> Bài học cho những người nắm chức quyền trong tay.