Quê hương tôi nước mặn đồng chua
Làng anh nghèo đất cày lên sỏi đá
Anh với tôi hai người xa lạ
Bốn phương trời chẳng hẹn quen nhau
Súng bên súng, đầu bên đầu
Đêm đắp chung chăn thành đôi tri kỉ
Đồng chí!
1.Trong đoạn thơ trên, một số từ bị chép sai, có từ bị thiếu, hãy chép lại chính xác.
2. Việc chép sai và thiếu như vậy có ảnh hưởng như thế nào đến giá trị nội dung và nghệ thuật của câu thơ, đoạn thơ?
3.Trong một bài thơ khác trong chương trình Ngữ văn 9 cũng có câu thơ dùng từ “tri kỉ”. Đó là câu thơ nào, trong tác phẩm nào, của ai?
Giải chi tiết:
1. Trong đoạn thơ có những từ chép sai: anh (tôi), tôi (anh), đôi (hai), tự (bốn), rét (đắp) và thiếu từ “sát”.
Quê hương anh nước mặn đồng chua
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá
Anh với tôi đôi người xa lạ
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau
Súng bên súng, đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ
Đồng chí!
2. Việc chép sai và thiếu như vậy sẽ ảnh hưởng đến giá trị nội dung và nghệ thuật của câu thơ, đoạn thơ:
+ Về nội dung: Làm cho người đọc hiểu sai lệch ý nghĩa câu thơ hoặc sẽ làm cho câu thơ không hay.
+ Về nghệ thuật: làm mất đi nhịp điệu của câu thơ, mất đi vẻ đẹp thẩm mĩ trong cách dùng từ của tác giả.
Ví dụ: Từ “hai” chỉ số lượng nhưng dùng từ “đôi” vừa tạo nhịp điệu “ôi-tôi”, vừa gợi ra hình ảnh đôi (cặp) bạn lính đã có sự gắn bó thân thiết, không thể chia lìa tình đồng chí.
3. Trong chương trình Ngữ văn 9, bài thơ “Ánh trăng” của Nguyễn Duy cũng có một câu thơ dùng từ “tri kỉ”
“Vầng trăng thành tri kỉ”
Trong câu thơ: Gươm mài đá, đá núi cũng món/ Voi uống nước, nước sông phải cạn, Nguyễn Trãi sử dụng biện pháp tu từ nào?
Các thành ngữ: ăn ốc nói mò, ăn không nói có, ăn gian nói dối, liên quan đến phương châm hội thoại nào ?