Phân loại các từ Hán Việt sau thành từ ghép đẳng lập và từ ghép chính phụ:
Quốc ca, quân kì, viên mãn, tu dưỡng, thiên địa, kì vĩ, tâm tính, sư phụ, thất tín, thiên tử, đế vương, thi nhân, bạch cầu, minh nguyệt, hồi tưởng, khẩu chiến, xâm phạm, hữu dụng, u sầu, ca sĩ, vô tâm, vị giác, nhật nguyệt, sơn hà, giang sơn, hoan hỉ, ngư nghiệp, tân gia, phi đội, hoa quả, anh hùng, địa chấn, quốc gia, đại sự.
Giải chi tiết:
- Từ ghép đẳng lập: viên mãn, tu dưỡng, thiên địa, kì vĩ, tâm tính, đế vương, xâm phạm, u sầu, hoan hỉ, hoa quả, anh hùng, quốc gia, nhật nguyệt, sơn hà, giang sơn.
- Từ ghép chính phụ: quốc ca, quốc kì, sư phụ, thất tín, thiên tử, thi nhân, bạch cầu, minh nguyệt, hồi tưởng, khẩu chiến, hữu dụng, ca sĩ, vô tâm, vị giác, ngư nghiệp, tân gia, phi đội, địa chấn, đại sự.
Bài học trong truyện Treo biển gần gũi với bài học của truyện dân gian nào?
Nhóm truyện nào sau đây không cùng thể loại?
Tìm từ thích hợp điền vào chỗ trống: “Bà cho là hổ … ăn thịt mình, run sợ không dám nhúc nhích”
Trình tự nào đúng với sự thay đổi chỗ ở của mẹ thầy Mạnh Tử theo cốt truyện Mẹ hiền dạy con?
“Hổ đực mừng rỡ đùa giỡn với con, còn hổ cái thì nằm phục xuống, dáng mỏi mệt lắm”
Tác phẩm này nhằm đề cao vấn đề gì?
Trong câu sau có mấy cụm danh từ?
“Ngày xưa, có hai vợ chồng ông lão đánh cá ở với nhau trong một túp lều nát bên bờ biển”
Điểm khác nhau giữa truyện Sọ Dừa và truyện Thạch Sanh là gì?(
Điền từ thích hợp vào chỗ trống: “Bà cho là hổ … ăn thịt mình, run sợ không dám nhúc nhích”(vận dụng thấp).
Ý nghĩa của những lần mẹ Mạnh Tử đổi nơi ở là gì?
Dòng nào sau đây phản ánh đầy đủ nhất mục đích của thể loại truyện trên?