Chỉ rõ thủ pháp đối lập trong bài thơ “Ngẫu nhiên viết nhân buổi mới về quê” và nêu tác dụng của thủ pháp ấy.
Giải chi tiết:
Biện pháp đối lập trong bài thơ có hai cấp độ: đối trong từng câu (tiểu đối) và đối ý giữa các câu thơ. Dễ dàng nhận ra phép đối ở các câu thơ 1,2 vì tác giả sử dụng những từ ngữ đối lập rõ rệt: thiếu tiểu >< lão đại, li >< hồi, vô cải >< tồi, còn có thể kể thêm sự đối lập giữa hương âm (giọng quê) với mấn mao (tóc mai), một bên là một nét của ngoại hình, một bên là tiếng nói, tuy cùng là những yếu tố xác định một con người, nhưng một thứ là hữu hình, còn một thứ là vô hình. Sự đối ý trong bài thơ khó nhận ra hơn, bởi vì nó không bộc lộ ra bằng cách đối từng chữ như ở hai câu trên. Nhìn chung thì có thể thấy giữa các cặp câu 1, 2 với cặp câu 3, 4 cũng tạo nên một sự đối sánh ngầm của một người trở về quê sau bao nhiêu năm xa cách với tình huống trớ trêu gặp phải, để lại bị coi là khách lạ ngay giữa quê hương mình. Câu thứ 3 cũng có tiểu đối ở cụm từ “tương kiến, bất tương thức”. Riêng câu thứ 4, tạo ra đối lập ẩn ngầm giữa cái hồn nhiên vô tư trong câu hỏi của trẻ thơ, với sự ngỡ ngàng, xót xa của người mới về quê khi bị coi là khách ở nơi xa đến.
Ý nghĩa của những lần mẹ Mạnh Tử đổi nơi ở là gì?
“Hổ đực mừng rỡ đùa giỡn với con, còn hổ cái thì nằm phục xuống, dáng mỏi mệt lắm”
Tác phẩm này nhằm đề cao vấn đề gì?
Điền từ thích hợp vào chỗ trống: “Bà cho là hổ … ăn thịt mình, run sợ không dám nhúc nhích”(vận dụng thấp).
Điểm khác nhau giữa truyện Sọ Dừa và truyện Thạch Sanh là gì?(
Trong câu sau có mấy cụm danh từ?
“Ngày xưa, có hai vợ chồng ông lão đánh cá ở với nhau trong một túp lều nát bên bờ biển”
Bài học trong truyện Treo biển gần gũi với bài học của truyện dân gian nào?
Trình tự nào đúng với sự thay đổi chỗ ở của mẹ thầy Mạnh Tử theo cốt truyện Mẹ hiền dạy con?
Nhóm truyện nào sau đây không cùng thể loại?
Tìm từ thích hợp điền vào chỗ trống: “Bà cho là hổ … ăn thịt mình, run sợ không dám nhúc nhích”
Dòng nào sau đây phản ánh đầy đủ nhất mục đích của thể loại truyện trên?