[LỜI GIẢI] Bài thơ “Ánh trăng” kết thúc bằng một hình ảnh:
LUYỆN TẬP TRẮC NGHIỆM 50000+ CÂU HỎI

DÀNH CHO MỌI LỚP 6 ĐẾN 12

TRUY CẬP NGAY
XEM CHI TIẾT

Bài thơ “Ánh trăng” kết thúc bằng một hình ảnh:

Bài thơ “Ánh trăng” kết thúc bằng một hình ảnh:
<p style="text-align:

Câu hỏi

Nhận biết

Bài thơ “Ánh trăng” kết thúc bằng một hình ảnh:

Trăng cứ tròn vành vạnh

kể chi người vô tình

ánh trăng im phăng phắc

đủ cho ta giật mình.

a/ Từ “tròn” trong câu thơ “Trăng cứ tròn vành vạnh” có ý nghĩa gì?

b/ Theo em, cái “giật mình” ấy cho ta hiểu gì về nhân vật trữ tình trong bài thơ?

c/ Hai câu thơ “ánh trăng im phăng phắc - đủ cho ta giật mình” gợi cho em bài học gì về cách ứng xử của mỗi người trong cuộc sống? (viết khoảng 03 câu)


Đáp án đúng:

Lời giải của Tự Học 365

Giải chi tiết:

a.     Tròn: tròn trịa (về hình dạng); đầy đặn, vẹn nguyên (về nghĩa tình).

b.    Giật mình là trạng thái tâm lí của con nguời khi bắt gặp một cách đột ngột trước mắt, cái gì đó đã từng gặp hoặc chưa bao giờ thấy.

- Vầng trăng là đối tượng nhà thơ đã từng gắn bó, tri kỉ nhưng thời gian con người sống trong ánh điện, cuộc sống hiện đại đã lãng quên vầng trăng. Nay đột ngột gặp lại, giật mình nhớ về vầng trăng xưa, nhớ về những năm tháng chiến đấu từng sống và gắn bó với trăng, sông, đồng, rừng, bể.

- Giật mình nhắc nhở nhà thơ sống trong cuộc sống hiện đại, đầy đủ nhưng đừng quên đi quá khứ “Uống nước nhớ nguồn”. Đó là đạo lí tri ân, thủy chung của con người.

=> Cái “giật mình” cho ta hiểu nhân cách đáng trọng của cái tôi trữ tình biết nhìn lại chính mình.

c.      Hai câu thơ “ánh trăng im phăng phắc - đủ cho ta giật mình” gợi cho em bài học: độ lượng, bao dung trước những lỗi lầm của người khác; luôn biết tự nhìn nhận lại bản thân; sống thuỷ chung, ân tình, ân nghĩa...

Ý kiến của bạn