Theo em, đại từ phiếm chỉ “ai” trong câu “Nhớ ai dãi nắng dầm sương” là chỉ ai? Vì sao em xác định như vậy?
Giải chi tiết:
- Đại từ phiếm chỉ “ai” trong câu “Nhớ ai dãi nắng dầm sương” có thể là chỉ cô gái nơi quê nhà - người thầm thương của chàng trai; cũng có thể chỉ những người dân lao động nơi quê hương của anh.
- Sở dĩ có câu trả lời đó vì dựa vào từ ngữ “dãi nắng dầm sương”. Đây là thành ngữ chỉ sự vất vả trong lao động. Đây có thể chỉ những người lao động cực nhọc chân lấm tay bùn nơi thôn quê của anh, hoặc chỉ cô thôn nữ - người thương của anh.
Trong câu thơ: Gươm mài đá, đá núi cũng món/ Voi uống nước, nước sông phải cạn, Nguyễn Trãi sử dụng biện pháp tu từ nào?
Các thành ngữ: ăn ốc nói mò, ăn không nói có, ăn gian nói dối, liên quan đến phương châm hội thoại nào ?